Saturday, January 10, 2015

• Trương Tấn Sang: 'Điểm sụp đổ của Đảng Cộng sản Việt Nam


Thiếu bản lĩnh chính trị, sớm đầu hàng địch
Năm 1971, từ khi còn là một du kích 22 tuổi, Trương Tấn Sang đã bị địch bắt ở Đức Hoà và đưa ra giam ở Phú Quốc. Theo điều tra của Tổng cục II, Bộ Quốc Phòng thì Sang bị giam chung và kết giao thân mật với một điệp viên Trung Quốc hoạt động ở Chợ Lớn. 


Trong tù bị tra tấn, Sang không chịu đựng được đã khai báo và quy hàng Mỹ. Năm 1973, Sang được trao trả và được đưa ra miền Bắc, người bạn tù về Trung Quốc trở thành một tướng tình báo, được cử giữ nhiều chức vụ quan trọng của Quân đội Trung Quốc và vẫn “liên lạc đặc biệt” với Trương Tấn Sang cho đến hiện nay. Đây chính là đầu mối để Trung Quốc khai thác và khống chế Trương Tấn Sang bằng tiền và quyền lực.

Việc Trương Tấn Sang khai báo và cộng tác với Mỹ, sau này Tổng cục II đã có báo cáo gửi đến các ông Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu, Phan Văn Khải, … nhưng vẫn chưa bị đem ra xem xét vì lúc đó Trương Tấn Sang đã bị kỷ luật và chuẩn bị cho ra khỏi Bộ Chính trị về các sai phạm tại TPHCM.

Trương Tấn Sang: 'Điểm sụp đổ của Đảng
Cộng sản Việt Nam'
Tham nhũng, lộng quyền và suy đồi đạo đức nghiêm trọng dẫn đến mất chức Bí thư Thành Uỷ TPHCM
Trong suốt quá trình công tác, đặc biệt là từ giai đoạn bắt đầu làm Bí thư Thành uỷ TPHCM (1997-1999), Trương Tấn Sang đã thể hiện nhiều bản chất xấu xa khi mới chỉ nắm quyền hành ở cấp địa phương. Tội lỗi lớn nhất của 4Sang giai đoạn này là vụ bao che cho Năm Cam, vụ nhận hối lộ 500 cây vàng để bao che vụ buôn lậu cực lớn của một con buôn người Hoa và vụ trực tiếp hiếp dâm, ra lệnh cho công an bắt bỏ tù và trù dập hai vợ chồng chị Võ Thị Thu Hồng – Giám đốc Công ty Xuất Nhập Khẩu Quận 3. 4Sang đã trở thành Bí thư Thành uỷ bị kỷ luật nghiêm trọng nhất TPHCM các thời kỳ, nên bị Bộ chính trị cắt chức đưa ra Hà Nội để chuẩn bị kỷ luật và đưa ra khỏi Bộ Chính Trị.

Phục vụ nhóm lợi ích Tân Tạo-SGI, đứng sau Quan Làm Báo chống Đảng phá nước
Sau thời gian bị cho ngồi chơi xơi nước ở Ban kinh tế của TW, năm 2006 làm Thường trực Ban bí thư và ngay lập tức có những hành động phục vụ nhóm lợi ích Tân Tạo-SGI: thứ nhất là đỡ đầu và can thiệp cho Đặng Thị Hoàng Yến và Đặng Thành Tâm thoát nạn khi vụ án ABB bị khởi tố; thứ hai là 4Sang can thiệp để Yến có hộ chiếu công vụ để Yến trốn ra nước ngoài. Chính 4Sang đã can thiệp để có tấm hộ chiếu này. Cũng chính 4Sang là người bày kế để Yến gấp rút ly dị chồng (quốc tịch Mỹ) để đưa Yến và cả Tâm vào Quốc Hội.

Năm 2000, đứng trước nguy cơ 4Sang sẽ bị mất hết tất cả, nhóm lợi ích Tân Tạo-SGI đã mạnh tay chi hàng trăm tỷ để chạy tội, mua chức còn phía Trung Quốc thì vận động, bao che và công khai ủng hộ để bảo vệ nên Trương Tấn Sang chỉ bị kỷ luật khiển trách rồi nắm chức Trưởng ban kinh tế Trung Ương, Thường trực Ban bí thư sau đó leo lên rồi Chủ tịch nước. Có một việc rất đáng lưu ý là khi vừa leo lên vị trí Thường trực Ban bí thư, theo ý đồ của Trung Quốc 4Sang đã quyết liệt đề nghị bỏ Ban ban kinh tế Trung Ương để cách ly Đảng về mặt kinh tế, phá Đảng từ bên trong để sau đó phá kinh tế bên Chính phủ để gây nên xáo trộn kinh tế Việt Nam nhằm tạo cơ hội cho 4Sang lên nắm quyền.

Vốn đã lún sâu và đã ra mặt giúp Yến và Tâm làm giàu bất chính từ thời ở TPHCM thông qua các thủ đoạn cướp đất bồi hoàn với giá rẻ mạt, chiếm dụng vốn của Quỹ hỗ trợ phát triển đô thị TPHCM, kê khống giá trị tài sản thế chấp để rút tiền từ các ngân hàng, bơm giá trị và ép mua cổ phiếu,… 4Sang tiếp tục mang thêm món nợ “tái sinh” qua lần thoát án kỷ luật này và tiếp tục dấn sâu hơn vào các hoạt động phục vụ nhóm lợi ích Tân Tạo-SGI và đồng bọn.

Trên thực tế, 4Sang sử dụng quyền lực Chủ tịch nước, UVBCT để bảo vệ nhóm lợi ích này bằng mọi giá. Đến giờ các tướng quân đội vẫn còn bàn nhau về chuyện Chủ tịch nước Trương Tấn Sang trong cuộc họp Bộ chính trị đã tuyên bố “không tin vào Công an”. Lý do 4Sang tuyên bố như vậy là do Công an đang điều tra các hành vi vi phạm pháp luật tay chân của ông Tư Sang là Đặng Thị Hoàng Yến và Đặng Thành Tâm. Cụ thể là điều tra ra Quan làm báo là của Đặng Thị Hoàng Yến và Đặng Thành Tâm và phục kích bắt quả tang nhân viên của Đặng Thành Tâm đang thu lượm và bịa thông tin theo lệnh Tâm để gởi cho Yến đang ở Mỹ.

Trong thời gian trước khi đi dự APEC 2012 ở Nga với Chủ tịch nước, Đặng Thành Tâm đã rút ruột các ngân hàng gần 1000 tỷ để chuẩn bị bỏ trốn, số tiền này được chuyển thành hàng chục triệu USD mang theo trong hành lý của Chủ tịch nước trên chuyên cơ. Trong khi Tâm ở Nga, ở nhà Công an điều tra ra được Đặng Thị Hoàng Yến và Đặng Thành Tâm đứng sau Quan Làm Báo. Yến và Tâm đã phạm vào tội chống phá nhà nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Tâm đã quyết định tháo chạy sang Hàn Quốc rồi từ Hàn Quốc sang Nhật, cả gia đình Tâm và Yến đã trốn ra nước ngoài để lại cục nợ xấu hàng chục ngàn tỷ đồng khổng lồ cho các ngân hàng ở Việt Nam.

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và
bà Đặng Thị Hoàng Yến
Tâm tuyên bố với một vài người cùng đi trong đoàn: “Tâm ở lại chờ yên mới về, anh Tư đồng ý như vậy”, “Anh Tư bảo khoan về nước”, “chờ anh Tư về dẹp yên xong mới về nước”. Như vậy, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có trách nhiệm rất lớn trong việc giúp Đặng Thành Tâm bỏ trốn, đồng thời đã sống chết buộc Thủ tướng phải chịu kỷ luật và bị cắt chức để “dẹp yên” dọn đường cho Tâm và Yến trở về.

Chủ tịch nước 4Sang đã có công đầu rất lớn đưa Quan Làm Báo từ một blog tầm thường thành một trong các blog có lượt truy cập vài ba trăm ngàn lượt xem/ngày khi chủ động gọi điện thoại báo tin cho Tâm sau khi được nghe báo cáo kết quả bắt bầu Kiên để Quan Làm Báo đưa. Liên tục nhiều tháng sau đó, 4Sang tiếp tục trượt dài trong các hành vi phạm pháp, vi phạm nguyên tắc và điều lệ Đảng, 4Sang đã dùng quyền hành Chủ tịch nước để yêu cầu cung cấp, lợi dụng vị trí UVBCT để thu thập các tài liệu cần thiết và liên tục cung cấp thông tin từ BCT, các lãnh đạo cấp cao của Việt Nam cho Quan Làm Báo viết bài xuyên tạc.

Nghiêm trọng hơn, 4Sang sau khi thất bại trong việc dàn xếp để kỷ luật Thủ tướng ở HNTW6 đã “cố đấm ăn xôi” cho tung “tờ trình TỐI MẬT số 73/TLHN ngày 11/10/2012 của Bộ Chính trị đề nghị Ban chấp hành Trung ương xem xét kỷ luật dưới hình thức khiển trách đối với đ/c Nguyễn Tấn Dũng” lên mạng và chỉ đạo Văn phòng Chủ tịch nước gửi về các Đảng bộ địa phương để bêu rếu Thủ tướng

Chưa hết, 4Sang với tư cách là Chủ tịch nước, là một UVBCT nhiều lần phát biểu và đưa ra các thông điệp vi phạm các nguyên tắc của Đảng nhằm tưng hứng cho Quan Làm Báo viết bài đánh phá Đảng, tấn công Chính phủ và xúc phạm các lãnh đạo của Việt Nam, đồng thời ra sức đánh bóng để chuẩn bị cho 4Sang lên làm Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước qua hàng loạt bài viết trên Quan Làm Báo kiểu như: “Chủ tịch nước có thực sự là Thiên tử?”


Như vậy, 4Sang chà đạp lên mọi nguyên tắc của Đảng, các quy định của Bộ chính trị và trách nhiệm của một Chủ tịch nước đã được Đảng và nhân dân giao phó để hỗ trợ đắc lực cho Yến và Tâm phát triển Quan Làm Báo trở thành một công cụ hiệu quả để nói xấu Đảng, bôi bẩn chế độ, xuyên tạc các hoạt động của BCT, các lãnh đạo Đảng và nhà nước, gây hoang mang và lan truyền tin đồn dẫn đến suy sụp hệ thống tài chính, ngân hàng và chứng khoán của Việt Nam, tạo điều kiện để các thế lực thù địch tiếp tục tuyên truyền, lôi kéo và tổ chức các hoạt động vô cùng nguy hiểm cho đất nước trong thời gian qua.


Ở Việt Nam Đảng lãnh đạo, Quốc hội là cơ quan lập pháp, Chính phủ là cơ quan hành pháp. Nghĩa là chỉ có Chính phủ, UBND các cấp là người làm. Càng làm nhiều, càng quyết liệt thì sẽ có nhiều sai sót, vấn đề là có sai thì sửa và cứ thế tiến lên. Vần đề là Trung Quốc nhận định Thủ tướng Chính phủ là người kiên quyết không theo Trung Quốc, quyết giữ độc lập dân tộc và vì vậy bị đưa vào tầm ngắm. Ý đồ của Trung Quốc là phải tung tin, bôi bẩn để mọi người nhìn Chính phủ thật đen, sau đó lợi dụng chỉnh đốn đảng và chống tham nhũng để ghép tội cho Thủ tướng và Chính phủ. Kế đến dùng Quốc hội để bỏ phiếu tín nhiệm và từ đó “lật” và dựng một Chính phủ do Trương Tấn Sang đứng đầu và làm theo ý họ là phải tuân phục TQ, phải dâng biển đảo VN cho Trung Quốc.

Cúi đầu quá mực cần thiết, thể hiện sự phục
tùng Trung Quốc của ông Trương Tấn Sang,
đâu rồi dáng đứng Việt Nam
Thực hiện ý đồ này của Trung Quốc, 4Sang đã tích cực phối hợp với Yến và Tâm để phát triển Quan Làm Báo như đã nói ở trên. Song song đó, 4Sang ra tay phân hoá nội bộ bằng cách vận động các cụ nguyên Tổng bí thư như Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và các vị lão thành cách mạng cao cấp bằng cách cung cấp đến các cụ những thông tin sai lệch nhằm và lấy chữ ký các cụ trong một thư vận động lật đổ Thủ tướng. Sau đó 4Sang dùng thư này báo cáo sai lệch cho Tổng bí thư và yêu cầu phải “xử lý” để “bảo vệ Đảng”. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã rất trăn trở vì lá thư và do chịu áp lực từ những cú điện thoại của các cụ nên đã thống nhất với Trương Tấn Sang là đưa ra Bộ chính trị và Ban chấp hành TW để xem xét. 

Thực hiện xong bước này 4Sang liền gọi Tô Huy Rứa, Trần Lưu Hải (Phó ban trực Ban tổ chức TW) và Nguyễn Xuân Phúc để thông báo và lên kế hoạch hành động. Phúc, Rứa và Trần Lưu Hải đã tiếp tục lôi kéo một số Uỷ viên Bộ chính trị và Uỷ viên TW khác ra đòn. Tiếp theo, 4Sang lập kế kỷ luật tập thể để kỷ luật Nguyễn Tấn Dũng và thông qua được Bộ chính trị nhưng ý đồ này cuối cùng đã bị Ban chấp hành Trung Ương sáng suốt ngăn chặn.

Sự thật là, Trương Tấn Sang luôn duy trì bộ máy bao vây chính phủ từ thời đ/c Phan Văn Khải làm Thủ tướng, càng về sau càng rõ hơn. Đặc biệt giai đoạn 2009-2010 có Đại hội Đảng nên Trương Tấn Sang chỉ đạo tấn công toàn diện, có kế hoạch, có mưu mô, có tổ chức. 4Sang dùng cả bàn tay địch, cả loại trí thức bất mãn, dùng cả công luận và công cụ của đảng để đánh Thủ tướng để lật đổ và giành ghế. 

Một việc trong hàng loạt việc Trương Tấn Sang lập ra để đánh Thủ tướng, đánh chính phủ là vụ Vinashin. Khi chưa đến 06 tháng nữa là Đại hội Đảng, 4Sang vận động cho kiểm tra Vinashin và khi Uỷ Ban Kiểm Tra vừa làm xong chưa báo cáo Bộ Chính Trị, chưa có kết luận cuối cùng thì Trương Tấn Sang đã cho thư ký gởi ngay thông tin cho tổng biên tập các báo lớn, rồi trực tiếp gọi điện thoại cho họ yêu cầu phải đưa lên báo trước ngày 13/7/2010 nhằm gây áp lực trước cuộc họp Bộ Chính Trị nghe Ủy Ban Kiểm Tra báo cáo. Lúc đó, chủ nhiệm Uỷ Ban Kiểm Tra Nguyễn Văn Chi là người đã thoả thuận với 4Sang “Sang lên, Chi ở lại thêm khoá nữa” để “thần tốc” dùng Vinashin đánh Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Ngày 31/7/2010, Bộ Chính Trị đã họp và có kết luận về vụ Vinashin rất rõ ràng và hoàn toàn khác với nội hàm các bài báo mà Trương Tấn Sang đã chỉ đạo. Điều này có nghĩa là hành vi của Trương Tấn Sang vi phạm nguyên tắc Đảng và âm mưu biến công cụ của đảng, biến công luận thành công cụ riêng của Trương Tấn Sang đã thất bại.

Tập hợp và sử dụng cán bộ thoái hoá, các trí thức bất mãn và các phần tử phản động để chống Chính phủ, chống Đảng
Để thực hiện ý đồ của Trung Quốc, 4Sang đã không ngần ngại lôi kéo, mua chuộc bằng tiền bạc và chức vụ một số cán bộ thoái hoá, khích lệ các trí thức bất mãn có tư tưởng chống Đảng và thậm chí móc nối với các nhóm phản động. 

Trên thực tế, 4Sang đã nắm được Nguyễn Khánh Toàn nguyên Thứ trưởng Bộ Công An và Vũ Hải Triều nguyên Tổng cục phó Tổng cục An ninh 2 dù đã nghỉ hưu nhưng vẫn thông qua các đệ tử như Nguyễn Xuân Mừng, Hoàng Ngọc Tú, Bùi Minh Tuyên, Nguyễn Văn Tuấn - Phó thống đốc ngân hàng nhà nước,… để dùng quân lính trong lực lượng Công an lục lọi tìm vết các tập đoàn, công ty nhà nước, các Ngân hàng thương mại, hễ cái nào xấu là vơ vào và đỗ vạ vu khống cho Chính phủ, cho Thủ tướng trong nội bộ Đảng lẫn trên blog Quan Làm Báo. 

Ngoài ra, Trương Tấn Sang thông qua Chu Hảo để nắm nhóm trí thức bất mãn trong Viện IDS có tư tưởng chống Đảng ở Hà Nội và TPHCM (đã bị giải thể) lập mạng, viết báo đánh vào Chính phủ và Thủ tướng. Trương Tấn Sang đã kích động “mọi người hãy đứng lên”, “ai nói nhân dân sai thì chính là người đó sai”, khen ngợi các phần tử chống đối và cho người đến để “hỗ trợ” chuyên đề nghiên cứu, thực ra là để tập họp trí thức chống Chính phủ, chống Đảng. Kết quả là, một con người có quan điểm chệch hướng như 4Sang đã trở thành “minh chủ” của nhóm phản động Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định và Nguyễn Hữu Hiền. Nguyễn Hữu Hiền vốn là một phần tử tha hoá đã kết nối Trương Tấn Sang với bọn phản động Trần  Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định. Trương Tấn Sang đã từng yêu cầu bằng văn bản đưa Nguyễn Hữu Hiền làm Cục trưởng Bộ Bưu Chính Viễn Thông để phụ trách các đề án lớn của ngân hàng thế giới (WB). Toàn bộ nhóm Nguyễn Hữu Hiền, Trần  Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định tôn xưng: “Trương Tấn Sang là Boris Yeltsin của Việt Nam”, “là minh chủ của thời đại” và được nhóm này coi là ngọn cờ, là minh chủ để chuẩn bị lật đổ chính quyền cách mạng. Kết quả là, Nguyễn Hữu Hiền bị dính vào vụ án “âm mưu lật đỗ chính quyền cách mạng”. Lê Công Định và Trần Huỳnh Duy Thức vào tù, Hiền được 4Sang can thiệp nên chỉ bị “xử lý hành chính nghiêm khắc” và được 4Sang quyết liệt bảo vệ nên Hiền chỉ bị cách chức giám đốc mà không bị khai trừ Đảng.

Tóm lại Trương Tấn Sang là chủ mưu của việc tấn công nã pháo vào Thủ tướng từ thời ông Phan Văn Khải đến nay, là người đứng ra tập họp một số tay chân là loại bất mãn và một số doanh nghiệp giàu có để lập ra cái nhóm lợi ích gây rối nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam, là lãnh tụ của phe đảng phục tùng mệnh lệnh của Trung Quốc tấn công Chính phủ nhằm lật đổ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.


Trong những lần gặp gỡ riêng với Hồ Cẩm Đào, 4Sang đã tự tuyên bố “biển Đông là của chung, chúng ta cùng khai thác, có các đ/c cũng như có chúng tôi ở đó”. Chính vì muốn dựa vào Trung Quốc nên 4Sang đã thoả hiệp và vì thoả hiệp nên phải im lặng để Trung Quốc tung hoành trên biển Đông và thậm chí 4Sang còn nhiều lần ra tay ngăn chặn các hoạt động bảo vệ chủ quyền biển đảo của Việt Nam. 

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Chủ tịch
Trung Quốc Hồ Cẩm Đào trong cuộc
gặp tại Vladivostok, Nga
Trong những lần đi đêm với Trung Quốc, 4Sang đã thoả thuận 08 vấn đề chính, theo đó nếu được đưa lên làm Thủ tướng hay Tổng bí thư, 4Sang sẽ tác động để Việt Nam sẽ nhượng thêm 1 số đảo và đất cho Trung Quốc, chính thức đồng ý để Trung Quốc lập các đơn vị hành chính trên các vùng đất chiếm được,... Đổi lại Trung Quốc phải cung cấp tiền bạc, bảo vệ 4Sang và nhóm lợi ích của mình.
4Sang thường hay phát biểu: “có kẻ cõng rắn cắn gà nhà”, “thọc gậy bánh xe”, các câu này từ cửa miệng Chủ tịch nước Trương Tấn Sang ắt hẳn ông đã thấy mới nói. Vậy đó kẻ là ai? Bản thân là Chủ tịch nước, là người thống lĩnh quân đội đã nhìn thấy kẻ “cõng rắn cắn gà nhà”, kẻ “thọc gậy bánh xe” mà để yên vậy sao? Là Chủ tịch nước thấy mà không xử, nói mà không làm, thì thật đáng “hổ thẹn với tiền nhân”, với non sông đất nước và không xứng đáng với vị trí Chủ tịch nước.

Vậy kẻ “cõng rắn cắn gà nhà”, “thọc gậy bánh xe” là ai mà 4Sang không thể làm gì? Không ai khác đó chính là Trương Tấn Sang, đang giữ chức Chủ tịch nước, một người đã nhiều lần một mình đi thăm Trung quốc, một mình tiếp sứ giả Trung Quốc và rất được Trung Quốc sủng ái. Trung Quốc cố ép để đưa Trương Tấn Sang vào chiếc ghế Tổng bí thư hoặc Thủ tướng, nên Trương Tấn Sang dựa vào đây để khi xuống các Bộ vẫn nói: “Nếu ở cương vị đó (Tổng bí thư hoặc Thủ tướng) tôi sẽ làm tốt hơn. Tư Sang mê và nhắm đến chức Thủ tướng từ 15 năm trước nên đã từng bám gót, theo dõi và tung đòn đánh Thủ tướng Phan Văn Khải suốt thời kỳ ông này tại vị. Nay đến Nguyễn Tấn Dũng cũng y bài cũ. Nguyễn Tấn Dũng quyết liệt hơn, ở thời kỳ kinh tế khó khăn hơn, nên dễ có nhiều điều để xuyên tạc, Tư Sang là người có nhiều tham vọng điên cuồng quá mức.

Tư Sang là con người mỵ dân, nói giỏi làm dở, mà chưa làm gì được gì cho đất nước!
Giờ đây, không ai khác là Trương Tấn Sang, anh ta đã vâng lệnh nhà cầm quyền Trung Quốc để chỉ đạo tay chân lập blog Quan làm báo để đánh Thủ tướng, đánh Chính phủ nhằm phá nát nội bộ. Trên mạng thì nói xấu đủ điều với văn phong của thằng ăn cướp, trên thực tế trong các cuộc tiếp xúc cử tri ở TP.Hồ Chí Minh Trương Tấn Sang lớn tiếng khẳng định sẽ phải xử lý người đứng đầu, phải lấy phiếu tín nhiệm,… tất cả đều nhằm vào Chính phủ, vào Thủ tướng đến mức một vị cựu lãnh đạo phải thốt lên “Trương Tấn Sang nã pháo cối vào Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng”. Quá mãi mê ra đòn, 4 Sang quên rằng ông Dũng là Uỷ viên Bộ chính trị, là Thủ tướng do Đảng và do quốc hội (do dân) bầu lên. Cớ gì ông vạch áo cho người xem lưng, cớ gì ông nã pháo vào Thủ tướng, phải chăng ông đã nả vào Đảng, nã vào dân. Phải chăng ông cũng cay cú về việc Quốc hội thông qua luật biển Đông làm phật lòng Trung Quốc nên phải nói cho vừa lòng Trung Quốc, mà quên cả tập thể Bộ chính trị. Trong lúc đất nước phải lèo lái qua cơn bão khủng hoảng kinh tế cực kỳ khó khăn, ông Sang không đoàn kết để tạo sức mạnh, lại nã pháo vào chính phủ để làm gì, nếu không phải để đập vào Đảng và chính phủ nhằm làm suy yếu theo chỉ đạo của nhà cầm quyền Trung Quốc.

Khống chế báo chí, chỉ huy một bộ phận giới truyền thông tạo dư luận xấu, bôi đen nhằm hạ thấp uy tín của Đảng và Chính phủ
Khi đi tiếp xúc cử tri, khi được người dân hỏi về việc truyền thông bị đe doạ và trù dập, 4Sang trả lời rất khẳng khái: “Gần đây có anh em báo chí gặp tôi than vãn là không được coi trọng lắm. Tôi có nghe đồn thổi là ông A, ông B, ông C nào đó ra lệnh cấm đoán. Như vậy là không có quyền. Ai đó có thẩm quyền riêng thì thẩm quyền đó phải được quy định trong điều lệ Đảng hoặc trong Hiến pháp, hoặc trong những đạo luật về tổ chức. Nếu cấm thì phải nhân danh cái gì, căn cứ đạo luật nào quy định thì mới được”.

Trên thực tế thì chính tổng biên tập các tờ báo lớn là hiểu rõ nhất bản chất hành xử của 4Sang đối với báo chí. Trong vụ vận động để tăng quyền cho Chủ tịch nước, 4Sang đã chỉ đạo Nguyễn Văn Tuấn - Phó thống đốc ngân hàng nhà nước, tướng Vũ Hải Triều và một số nhân vật khác đi mồi chài một số trí thức và vận động, mua chuộc một vài tờ báo để sau hội thảo về Hiến pháp tại Đại học quốc gia Hà Nội phải lập tức viết các bài kiểu “trao chính phủ quyền lực lớn quá”, “Cần khẳng định chức vụ Chủ tịch nước là cao nhất và phải được nắm các Bộ quốc phòng, Công an, Ngoại giao”, một âm mưu thâm độc và trơ trẻn. 

Trương Tấn Sang thiết lập một mạng lưới chân rết theo dõi việc phân công viết tin bài ở các tờ báo lớn và dùng Hải lùn (nguyên là trợ lý của 4Sang) làm “tư lệnh” mặt trận báo chí. Hải thường gọi điện cho các Tổng biên tập truyền đạt ý kiến “anh Tư” chỉ đạo đưa bài này, đánh vụ kia… Trong trường hợp các báo cứng đầu không chịu nghe lời “tư lệnh” Hải lùn, tổng biên tập báo đó sẽ nhận điện thoại hỏi thăm sức khoẻ từ 4Sang, trong đó gán ghép và ép buộc thô bạo phải chỉnh sửa hoặc rút các bài có lợi cho Thủ tướng và Chính phủ.

Mặt khác, Trương Tấn Sang cho Đặng Thị Hoàng Yến chạy sang Mỹ mở mạng Quan làm báo, dùng Hải lùn, Bùi Thị Keng (Vụ trưởng vụ pháp luật, Văn phòng Chủ tịch nước) cung cấp thông tin cho Đặng Thành Tâm, có khi Trương Tấn Sang trực tiếp trao đổi với Tâm để Tâm chuyển ra các thông tin nội bộ tối mật, tuyệt mật mà chỉ có tầm Trương Tấn Sang mới được biết.


Các phân tích ở (Phần 1), (Phần 2) và (Phần 3) cho thấy bản chất của Trương Tấn Sang từ khi còn là một du kích cho đến khi là Chủ tịch nước như hiện tại vẫn không hề thay đổi, đó là:


1. Sẵn sàng thoả hiệp với mọi loại đối tượng để đạt được mục đích và để thực hiện thoả hiệp thì sẵn sàng làm mọi việc bán đứng đồng đội, cõng rắn cắn gà nhà, chống phá Đảng, bán rẻ chủ quyền đất nước cho ngoại bang, bất chấp lợi ích của nhân dân và của dân tộc,…

2. Ham mê quyền lực và vị trí càng cao càng làm bậy. Vì chưa hài lòng với vị trí Chủ tịch nước, muốn cái ghế Thủ tướng hay Tổng bí thư mà sẵn sàng câu kết với các thế lực phản động, thoả hiệp với Trung Quốc để đạt được mục tiêu ham mê quyền lực. Nhìn lại quá trình cho thấy ở vị trí càng cao Trương Tấn Sang càng làm những việc càng sai trái. Từ khai báo, quy hàng Mỹ khi còn là một du kích; đến tham nhũng, lộng quyền và sa đoạ khi là Bí thư Thành Uỷ TPHCM; có mưu đồ phá Đảng về kinh tế từ khi lên được chức Thường trực Ban Bí thư; … và bán nước cầu vinh, chống phá Đảng khi làm Chủ tịch nước như hiện nay.

3. Nói hay thì không làm được, việc làm đi ngược với lời nói và chưa làm được điều gì cho đất nước. Gần đây dư luận đã nhận thấy và lên tiếng đả kích Trương Tấn Sang, một con người với hàng loạt những sai phạm nghiêm trọng về tham nhũng, lợi ích nhóm và phá Đảng lại lên giọng trong sạch, kêu gọi và kích động tấn công Thủ tướng, đả kích Đảng vì các động cơ cá nhân. Thực tế đã cho thấy trong suốt mấy chục năm qua, 4Sang không hề làm được gì ngoài những lời nói hay. Trên thực tế, 4Sang chưa hề tạo được một công trình, một dấu ấn hay một sản phẩm thiết thực nào cho đất nước và cho nhân dân, ngoài những lời nói suông!

4. Thường xuyên lạm dụng quyền lực nhà nước nhằm khống chế, đe doạ và trùm úm bộ máy nhà nước nhằm phục vụ các mục đích riêng. Đây là một đặc điểm mà 4Sang rất khéo che đậy. Trên thực tế 4Sang đã trực tiếp và gián tiếp vươn vòi tác động, gây ảnh hưởng để phục vụ nhóm lợi ích của mình; khống chế truyền thông báo chí để thực hiện bôi đen Chính phủ và Đảng theo ý đồ của Trung Quốc; móc ngoặc với những cán bộ thoái hoá biến chất trong lực lượng công an, viện kiểm soát để chạy án và chạy tội cho nhóm lợi ích như đã và đang chạy án cho Đặng Thị Hoàng Yến, Đặng Thành Tâm (SGI) và Đặng Văn Thành (Sacombank); can thiệp thô bạo vào bộ máy lập pháp để ngăn chặn các luật nhằm hợp thức hoá chủ quyền biển đảo, quyền tự do dân chủ của nhân dân Việt Nam;…  

5. Là người chuyên gây mất đoàn kết, phá hoại nội bộ từ thấp lên cao. Với bản chất lệnh lạc về tư tưởng và đường lối, chuyên nói mà không làm, thích soi mói tìm sơ hở của người khác nhằm tranh giành quyền lực nên ở mọi vị trí công tác 4Sang luôn là kẻ gây mất đoàn kết nội bộ. Trên thực tế, 4Sang là thủ phạm gây nên kết quả cán bộ Đảng viên và quần chúng nhân dân mất lòng tin vào Đảng. Vì bổng lộc và vị trí mà Trung Quốc đang hứa hẹn, 4Sang sẵn sàng bôi đen, đạp đổ khi không đạt được mục đích và sẵn sàng phá nát Đảng Cộng sản Việt Nam khi cần.  

Mỹ và Trung Quốc đều muốn thông qua Trương Tấn Sang để khống chế Việt Nam  

Mỹ và Trung Quốc từ lâu đã nhận thấy được các bản chất trên và đều nhận định Trương Tấn Sang là điểm sụp đổ của Đảng Cộng sản Việt Nam nên đã và đang tích cực gây ảnh hưởng, mua chuộc và khai thác.

Đối với Trung Quốc, Trương Tấn Sang là yết hầu để khống chế và Đảng Cộng sản Việt Nam làm suy yếu, mất đoàn kết từ bên trong từ đó sẽ thực hiện các chính sách theo ý đồ nhằm đưa Việt Nam thành chư hầu và trở thành bàn đạp để Trung Quốc khống chế khu vực Đông Nam Á. 

Đối với Mỹ, một Trương Tấn Sang mất phương hướng và đang tự diễn biến là nguyên nhân Đảng Cộng sản Việt Nam mất uy tín, mất lòng tin trong và ngoài Đảng là nguyên nhân gây ra sự sụp đổ chóng vánh của Đảng Cộng sản Việt Nam trong thời gian sắp tới. Mỹ nhận định cần tích cực can thiệp và hỗ trợ Trương Tấn Sang để đẩy nhanh quá trình này thông qua hoạt động của các tổ chức dân sự, các hoạt động tình báo nhằm thúc đẩy một cuộc cách mạng “hoa sen” nhằm lật đổ chế độ Cộng sản tồn tại mấy mươi năm qua tại Việt Nam. 

Trương Tấn Sang là đích ngắm, và hiện đang chủ động thoả hiệp làm con rối cho cho cả hai thế lực này giật dây nhằm phục vụ mưu đồ thâu tóm quyền lực cá nhân. Ý thức rất rõ việc đặt vận mệnh của quốc gia, của dân tộc và của Đảng trước nanh vuốt của hai thế lực hùng mạnh nhất thế giới, nhưng quyền lực mà Trương Tấn Sang muốn có còn lớn hơn cả sự tồn vong của quốc gia, của dân tộc và của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Đó là lý do Trương Tấn Sang được cả CIAtình báo Hoa Nam gọi là: 
Điểm sụp đổ của Đảng Cộng sản Việt Nam

(Còn tiếp)

No comments:

Post a Comment