- Thứ nhất, tướng Thanh phấn khởi khi được phía TQ tiếp đón “nhiệt tình, trọng thị, chu đáo và rất hữu nghị.” Chuyện này thì rõ rồi, khi họ đang từng bước xây dựng các căn cứ quân sự trên các đảo đã chiếm được của VN, rồi lại tiếp đón đoàn của tướng Thanh như vậy là rất nhà nghề và thủ đoạn. Tương tự như người chủ đánh mấy con chó hư, rồi lại cho chúng ăn ngon, vuốt ve để chúng không cắn lại.
- Thứ hai, tướng Thanh cho biết: "Chúng tôi thống nhất với nhau là tranh chấp thì phải giải quyết bằng biện pháp hoà bình, còn quân đội thì phải kiểm soát được tình hình trên biển, hết sức tránh việc sử dụng vũ lực và đe dọa dùng vũ lực và tránh không để xảy ra xung đột và va chạm vũ trang trên biển.” [*]
- Thứ ba, tướng Thanh nói tiếp: "Chúng tôi có trao đổi là giờ phải giữ nguyên hiện trạng, trên Biển Đông phải thực hiện cho đầy đủ DOC. Tinh thần, quan điểm chung là không mở rộng khu vực tranh chấp. Khi trao đổi với bạn, nói chung bạn ghi nhận ý kiến của phía Việt Nam".
- Thứ tư, tướng Thanh tiếp tục: "Hứa thì bạn không hứa nhưng nói chung hai bên đều thống nhất phải thực hiện DOC – nghĩa là không mở rộng, làm phức tạp thêm tranh chấp. Còn hiện nay trên biển, nói thật là các bên đều có hoạt động xây dựng. Đài Loan cũng xây dựng, Philippines cũng tiến hành xây dựng đường băng, Malaysia có xây dựng và Việt Nam cũng có hoạt động xây dựng. Đó đều là các hoạt động tôn tạo, nâng cấp, mở rộng và tạo điều kiện thuận lợi cho nhân dân, cho các lực lượng đóng quân trên đảo để đảm bảo an toàn trong mùa mưa bão, đảm bảo điều kiện sinh hoạt trên đảo. Tuy nhiên nguồn lực của ta còn có hạn nên việc xây dựng quy mô chưa lớn như Trung Quốc".
- Thứ năm, cuối cùng tướng Thanh nhấn mạnh: "Quan trọng là phải thống nhất với nhau giữ cho được môi trường hoà bình, ổn định, hợp tác, tránh dùng vũ lực".
Kết luận:
Tôi không hiểu tại sao một người khờ khạo, ngốc nghếch như vậy lại có thể đứng đầu bộ Quốc phòng, đứng đầu lực lượng vũ trang được??? Lại còn đại diện cho 1 quốc gia đi đàm phán với TQ???
Đất nước tôi, dân tộc tôi thật là bất hạnh!
FB Nguyễn Văn Đài
No comments:
Post a Comment